Bận rộn, không có thời gian, là câu chuyện của bất kỳ ai. Đã có rất nhiều người, khi nói đến chuyện cùng học, cùng chơi với con, câu đầu tiên mà họ nói là “bận”. Bận đi làm, bận kiếm tiền, bận chăm lo cho con nhỏ, bận việc nhà, bận theo đuổi các mục tiêu. Và dường như cuộc đời mẹ chẳng có đến một giây phút thảnh thơi.
Tôi cũng là một bà mẹ bỉm. Tôi cũng chỉ có 24 giờ. Tôi cũng đã từng ước mình ba đầu sáu tay. Tôi cũng từng mong ngày có 48 giờ. Nhưng rồi tôi nhận ra, mình đang phí phạm những điều ước.
Nếu nguồn lực 24 giờ mà mình không tối ưu được, thì một ngày 48 hay 96 giờ tôi vẫn sẽ chẳng bao giờ rảnh rỗi. Và rồi, tôi nhận ra, 24 giờ vẫn thoải mái cho tôi ngủ đủ 8 tiếng mỗi ngày, đủ để tôi chăm chút cho tổ chức, đủ thời gian chơi và chăm con nhỏ, đủ để lo bếp núc ăn uống cho cả gia đình. Và cũng đủ luôn cho tôi một năm tham gia vài khoá học nâng cấp bản thân nhưng vẫn có thời gian ngồi thiền và tập yoga mỗi ngày.
Thật ra bí quyết chẳng có gì cao sang. Tôi chỉ tận dụng tốt những khoảng ngắn, 5 hoặc 10 phút mỗi lần. Chúng ta chẳng cần phải chờ đến khi có một giờ đồng hồ mới có thể tập thể dục. Vì chỉ cần mỗi khoảng nghỉ 5 phút, nếu đứng dậy tập một bài vỗ tay hay một bài dịch cân kinh là một ngày chúng ta đã có hơn 1 giờ thể dục rồi.
Chúng ta chẳng cần phải chờ đến lúc có cả một buổi để học một kiến thức mới, chỉ cần chúng ta bỏ bớt thời gian lướt Facebook là đã có thể học thêm được một bài học 20 phút. Chúng ta chẳng cần phải chờ đến lúc ngồi ngay ngắn vào bàn cùng con học tiếng Anh. Chỉ cần tranh thủ những khoảng thời gian ngắn học lấy mỗi ngày vài ba câu và tận dụng mỗi lúc có cơ hội bên con là chúng ta đã có thể nói tiếng Anh với con từ lúc thức dậy đến khi đi ngủ.
Có một dạo, tôi thường lướt Facebook và đọc tin tức một cách vô thức không nhìn đến thời gian. Cứ mỗi lần ngẩng mặt nhìn thấy cả tiếng đồng hồ đã trôi qua. Lần nào cũng vậy, tôi luôn tự nhủ mình lần sau sẽ khác nhưng rồi đâu lại vào đấy. Mãi cho đến khi tôi theo dõi sát sao những giờ mình làm việc, bắt đầu từng việc khi nào, kết thúc công việc khi nào, lúc đó tôi mới giật mình hoảng hốt.
Thì ra thời gian mình làm việc không nhiều như mình nghĩ. Thì ra mình tưởng mình bận, chẳng qua là vì mình đã sao nhãng và lãng phí thời gian quá nhiều. Và kể từ giây phút đó, tôi ghi chú lại toàn bộ hành trình thời gian của mình.
Tôi làm việc theo phương pháp pomodoro tập trung làm việc 25 phút và nghỉ 5 phút. 5 phút đó, thay vì vào lướt Facebook hay kiểm tra tin nhắn, tôi chọn tập thể dục hoặc đọc một chương sách ngắn của cuốn sách trên bàn.
Và như vậy, mỗi ngày, khối lượng và chất lượng công việc của tôi được nâng cao hơn rất nhiều. Hơn nữa tôi có nhiều thời gian để tập thể dục và đọc sách mà không cần đợi đến lúc có cả một tiếng đồng hồ. Có một câu nói ảnh hưởng đến cách sử dụng thời gian và cách sống của tôi, đó là “người có thể tận dụng thời gian là người có thể tận dụng mọi thứ”.
Và tôi tin điều đó là hoàn toàn có thật. Cuộc sống này, nếu chúng ta biết tối ưu hoá thời gian mà chúng ta có, và sử dụng nó một cách hiệu quả nhất thì chúng ta có thể sử dụng cả một kho tàng.
Quan trọng hơn nữa, nếu trong gia đình, cha mẹ biết trân quý và tận dụng nguồn lực thời gian thì con cái cũng sẽ học được cách để tối ưu nguồn lực vô giá này. Đó chắc chắn là món quà tuyệt vời cho hành trang vững chắc của con trong cuộc đời. (Trích 7 Chiến Lược Cùng Con Vươn Xa – Coming Soon)