Phá vỡ niềm tin giới hạn bản thân và của con

Thử chưa chắc thắng, nhưng không thử chắc chắn là thua. 1. Câu chuyện theo đuổi học bổng Tôi là một kẻ nhiều mơ mộng. Nhưng khác nhiều người, tôi luôn tin mình có thể làm được, dẫu cho những người xung quanh có cho rằng tôi sống xa thực tại. Ngay từ khi biết đến tiếng Anh, tôi đã nuôi giấc mơ đi du học. Nhưng nhà nghèo, cha mẹ là nông dân, đương nhiên chẳng đủ trải nghiệm cũng như điều kiện tài chính để định hướng cho tôi thực hiện ước mơ của mình. Nhưng tôi vẫn chẳng hề nao núng, vẫn nói thao thao bất tuyệt rằng, một ngày nào đó, tôi sẽ đi ra thế giới rộng lớn. Tôi sẽ đậu học bổng, sẽ đi du học, và sẽ góp phần thay đổi nền giáo dục Việt Nam, từ thời tôi còn độc thân cho tới khi tôi ổn định gia đình. Đương nhiên, những người nghe tôi nói, hoặc là sẽ cười thầm nghĩ tôi mơ mộng, hoặc sẽ “ừ thì có ai đánh thuế giấc mơ đâu”. Thậm chí, cha tôi còn nói thẳng “sống thực tế đi con ạ! Hơn 30 tuổi đầu rồi còn lang bang mơ tưởng trên mây”. Nhưng may mắn trời sinh ra tôi như con ếch bị điếc. Thấy bạn bè đứng trên nhao nhao lại nghĩ người ta đang cổ vũ mình. Thế là người ta càng nói, tôi càng có động lực. Chẳng bao giờ tôi hoài nghi về khả năng của mình. Thế rồi, đủ nắng hoa sẽ nở, đủ duyên cũng có đất nước đón chào. Và không sớm, không muộn, đầu năm 2021, khi đã có một cuộc sống khá hài lòng ở Sài Gòn, tôi lại nhận được một offer học bổng từ Canada. Giấc mơ đã bước đầu trở thành hiện thực. 2. Câu chuyện mong ước thay đổi giáo dục Việt NamTôi tin mình có nợ với nền giáo dục Việt Nam. Thế hệ đời cuối 8x, tôi cũng như bạn bè cùng trang lứa hiểu rõ giáo dục truyền thống đã ảnh hưởng không tích cực đến cuộc sống của chúng tôi như thế nào. Học lý thuyết suông, không có khả năng học tập độc lập. Tốt nghiệp đại học xong, gần như không có thay đổi gì nhiều. Những giấc mơ của tuổi trẻ bị chôn vùi trong cơm áo gạo tiền rồi bay mất. Tôi cũng đã loay hoay mất gần 10 năm. Đến khi tìm được đường đi của mình, tôi biết, mình phải làm một điều gì đó khác. Tôi mong muốn có một nền giáo dục khác, hoặc ít ra là trẻ em Việt Nam sẽ được định hướng và giáo dục theo một cách khác. Tôi khát khao trí tuệ của người Việt sẽ không bị giới hạn, sẽ được khẳng định khắp năm châu bốn bể. Và tôi tin mình có thể góp một tay để làm điều đó. Trong ước mơ của tôi, trí tuệ Việt Nam cần được đi khắp thế giới. Trong tầm nhìn của công ty tôi, một ngày không xa, chúng tôi sẽ xuất khẩu những sản phẩm giáo dục do người Việt Nam tạo ra đi khắp năm châu, tới những nơi mà quan niệm xã hội về người Việt chưa tốt, để thay đổi góc nhìn của thế giới về người Việt. So với thực tại, ước mơ dường như quá hão huyền. Nhưng rồi, như một lời đáp từ vũ trụ. Nhiều nguồn lực xuất hiện và hỗ trợ. Những mối quan hệ chất lượng, những người thầy lớn, những bạn bè đồng môn xuất sắc từ nhiều châu lục, đang bắt đầu có những kết nối đầu tiên cho ước mơ tôi được chấp cánh. 3. Hơn 30 năm cuộc đời, chứng kiến sự trưởng thành của bản thân, và của nhiều người, tôi tin rằng, cuộc đời này không có giới hạn. Giới hạn là do tự mình đặt ra mà thôi. Nếu tin mình làm được thì mình sẽ làm được. Còn nếu ngay cả niềm tin vào bản thân mà mình còn không có thì chắc chắn chẳng vũ trụ nào có thể tin tưởng để giao phó hay ban phát nguồn lực cho mình thực hiện ước mơ. Bởi vậy nên, hãy mơ đi vì cuộc đời cho phép. Nhưng đồng thời cũng hãy tin vào mình, một niềm tin sắt đá, rằng mình có thể làm được. Mà dẫu đường đời lắm gian nan, kết quả cuối cùng không được như mình mong muốn, thì mình cũng đã vượt qua được rất nhiều giới hạn của bản thân mình. 4. Nuôi con cũng tương tự như vậy. Một người mẹ có niềm tin giới hạn, luôn sợ mình không làm được, sợ ngay từ trong suy nghĩ, thì chẳng thể nào truyền cho con nhiệt huyết và niềm tin vào khả năng của bản thân mình. Con người có một sức mạnh vô biên và con mình cũng thế. Đôi khi trải nghiệm và khả năng của mình không đủ để tưởng tượng được con mình sẽ đi bao xa và làm được những điều to lớn đến cỡ nào (giống như cách cha tôi thường nghĩ về tôi vậy 😃). Nên hãy luôn ủng hộ con hết mình, hãy nuôi dưỡng cho ước mơ của con, đừng áp đặt niềm tin giới hạn của mình vào con, và đặc biệt, bản thân mình cũng hãy vượt qua những niềm tin giới hạn nho nhỏ của mình mỗi ngày. Không có cách giáo dục nào tốt hơn việc làm gương. Ba mẹ hãy sống hết mình với cuộc đời, thì con cái cũng sẽ hết mình như vậy. Nên nếu có ước mơ, hãy thử một lần. Vì chỉ cần bạn dấn thân thôi, bạn đã có 50% cơ hội dành chiến thắng. Nếu bạn không thử, bạn chẳng có nổi 1% cơ hội. Nên hãy dặn lòng “thử chưa chắc thắng, nhưng không thử chắc chắn thua” để PHÁ VỠ NIỀM TIN GIỚI HẠN của mình và của con. (Trích 7 Chiến Lược Cùng Con Vươn Xa – Ms. Thảo Nguyễn – Coming soon)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *