Hôm qua đi học một lớp học, yêu cầu mọi người đưa ra lý do để người khác cho mình được sống.
Mình chọn sống vì sứ mệnh của bản thân, trong khi nhiều người trong nhóm mình chọn sống vì phải chăm lo cho con cái và cha mẹ, cà cuối cùng mình bị chọn phải chết.
Thật ra, nếu chơi lại và chọn lại mình vẫn chọn sống vì sứ mệnh của bản thân. Mỗi con người sinh ra đều có một sứ mệnh đặc biệt, và sẽ thật không trọn vẹn nếu chúng ta dang dở sứ mệnh cuộc đời trước lúc ra đi.
Hồi mình mang bầu Andy, mình có một giấc mơ đặc biệt, phải nói là vô cùng đặc biệt.
Trước khi sinh Andy ra, mình cũng như nhiều người phụ nữ khác, tiêu cực, khó chịu, cằn nhằn, loay hoay vì không biết thực sự trong đời mình thích cái gì, mình mạnh cái gì. Cũng chẳng biết mình đam mê cái gì, chứ đừng nói những cái lớn lao như sứ mệnh của mình khi về cuộc đời này là gì.
Có lần em Thach Nguyen nói với mình, mỗi người về cuộc đời này đều mang theo một sứ mệnh đặc biệt. Sứ mệnh của cuộc đời chị là gì? Lúc đó mình cũng chẳng biết câu trả lời, không biết tại sao mình sống, mục đích lớn nhất của mình là gì, hướng đi nào cho cuộc đời mình giá trị nhất.
Thật sự loay hoay 30 năm trên cuộc đời, mình chẳng tìm ra.
Mãi cho tới khi sinh Andy! Mình nhận ra nếu mình cứ loay hoay, sống một cuộc đời nhạt như thế này thì làm sao mình biết cách để định hướng cho con.
Và rồi cũng không hiểu do cơ duyên của mình, hay cơ duyên của con, mình nhận ra rằng, không phải kiến thức, mà chính TƯ DUY, THÁI ĐỘ SỐNG và THÓI QUEN của người cha mẹ, đặc biệt là người mẹ mới là yếu tố ảnh hưởng lớn nhất đến cuộc đời và số phận của con cái. Chúng ta chẳng thể cho người khác, kể cả con mình những điều mà chúng ta không có. Mẹ còn không biết sống sao cho trọn vẹn thì làm sao để hướng con tìm ra ý nghĩa cuộc đời.
Vậy rồi mình bắt đầu tìm kiếm, và cơ duyên cho mình gặp gỡ những người thầy lớn của cuộc đời, và mình bắt đầu thay đổi.
Từ một người tiêu cực, loay hoay nhảy việc chỗ này, kiếm việc chỗ kia, mình trở thành người tích cực, sống có đam mê và lý tưởng rõ ràng. Và mình biết, đó là bước chuẩn bị tốt nhất cho con mình có thể vững bước trong cuộc đời.
Mình muốn chủ động chuẩn bị cho thành công và hạnh phúc của con, chứ không trông chờ vào may rủi. Nếu mẹ còn loay hoay tìm một lối đi trong cuộc đời thì làm sao có thể trách con không tìm thấy ý nghĩa của sự sống.
Và khi nhìn quanh, mình nhận ra, trong cuộc đời ngoài kia, cũng đang còn rất nhiều người phụ nữ như mình trước đó. Sống hay đang tồn tại, loay hoay, bế tắc trong các mối quan hệ, không tìm ra cho mình được một đam mê sống trong đời. Và dĩ nhiên, những đứa trẻ của họ cũng sẽ khó có thể được họ dẫn dắt và định hướng để phát triển đúng tiềm năng của chúng.
Vậy nên, mình chọn, hoàn thành sứ mệnh làm mẹ của riêng mình, và mình cũng chọn sứ mệnh chia sẻ những giá trị mà mình đã trải nghiệm tới những người phụ nữ khác. Chỉ khi bản thân người mẹ thay đổi, thì những thế hệ con cái chúng ta mới thay đổi.
Và mình chọn sống vì lẽ đó, vì những người mẹ và vì những đứa con.
Ms. Thảo Nguyễn