VIẾT NHẬT KÝ CHO CON

Đã mấy tuần rồi, cứ bị cuốn vào công việc, nên quên viết nhật ký cho con. Sáng nay hối lỗi, mới lại lôi nhật ký ra viết.

Mình có thói quen viết Nhật ký từ thời còn đi học. Rất chăm chỉ ghi lại cảm xúc. Mặc dù viết ra rồi cũng chẳng bao giờ đọc lại. Đến giờ cũng 5, 6 cuốn nhật ký rồi đó. Hồi trước quen anh nào, cảm xúc ra sao, cũng viết nhật ký hết. Nhớ hồi sinh viên, quen một anh, có chia tay một đoạn, sau cũng nhờ cuốn nhật ký từ ngày đầu quen nhau, nên quay lại. Sau này hết duyên, nên cũng cho Nhật ký đi luôn      

Đến khi quen ông xã, mình cũng viết Nhật ký, hạnh phúc cũng viết, bức xúc giận nhau cũng viết. Mới có chuyện hồi cưới nhau rồi, trước khi mình vác balo đi Phú Yên chơi, mình đưa cho chồng cuốn nhật ký. Mình thì đi ảnh thì ở nhà đọc, đọc rồi chảy nước mắt, và từ đó, hiểu vợ hơn, thương vợ hơn.

Nhưng cuốn nhật ký mà quan trọng nhất, và có lẽ lâu dài nhất của mình, đó là cuốn Nhật ký cho con. Mình viết Nhật ký từ hồi bắt đầu biết mình mang bầu, rồi hầu như tuần nào mình cũng viết. Tuần viết nhiều thì 3-4 lần, tuần ít thì cũng một hai lần. Lần nào đi khám thai về cũng viết. Rồi sau này, con ra đời, mình cũng kiên trì viết.

Nhiều mẹ khác thích nhờ Facebook lưu giữ hình ảnh của con. Nhưng mình vốn đa nghi, mình không tin lắm vào công nghệ . Mình sợ, 10 năm 20 năm hoặc lâu hơn nữa, Fb rồi Google nó out of date, đến thời con mình không biết nó còn tồn tại không. Nên mình vẫn tin vào những giá trị bền vững, đó là cuốn tập, cây viết   .

Có một dạo mình cũng viết vào Google Drive để đính kèm cái hình con vào đó. Nhưng giờ thì hết rồi, giờ chỉ viết tay thôi. Biết đâu mai mốt google drive nó cũng die luôn thì sao

Không phải tự dưng mà mình viết Nhật ký cho con. Mình nghĩ hình ảnh chỉ phản ánh được đúng một khoảnh khắc thôi, nhưng cái cảm xúc của mình tại thời điểm đó, sau này mình coi hình chưa chắc mình đã nhớ ra được. Nhưng viết lại là một chuyện khác. Đọc lại thấy cảm xúc vẫn còn i nguyên.

Hơn nữa, mình viết nhật ký cho con, mình luôn kể hết những lần con học được điều mới, những lần con ốm đau, cảm xúc háo hức của con khi đi chơi. Mình để ý cả những lần bạn ấy tập trung quan sát một thứ gì đó, và ghi lại. Mình cũng viết lại cảm xúc của gia đình, ông bà nội ngoại, của mẹ của ba khi có con, khi con ngoan, khi con chưa ngoan…

Mình viết, không phải là để kể công với con. Mình cũng không chắc bạn ấy sẽ đọc lại khi bạn ấy lớn lên. Nhưng mình cũng do tính lo xa   . Mình nghĩ rằng, sau này, khi bạn ấy lớn lên, bạn ấy thành công, thì bạn cũng biết rằng ba mẹ đã dành cho bạn cả một bầu trời yêu thương để bạn biết yêu thương người khác nhiều hơn. Nếu lỡ ra, bạn ấy có đi lạc đường, có gặp trắc trở khó khăn trong cuộc sống, bạn ấy giở lại cuốn nhật ký của mẹ, bạn ấy cũng biết rằng, những điều ba mẹ đã trải qua, và bạn ấy quý giá như thế nào.

Mình viết Nhật ký, không phải để kỳ vọng cao vào con, mà chỉ để cho con một nền tảng tốt và thói quen tốt. Sau này khi con biết đọc biết viết, mình cũng sẽ hướng cho con viết nhật ký mỗi ngày. Mình tin rằng việc viết lách không chỉ phát triển khả năng tư duy logic, mà viết còn giúp con sống sâu, đặc biệt trong thời đại mọi thứ đều nhanh như chớp này.

Ngoài nhật ký, Mình còn có ý định, mỗi năm, mình sẽ chụp một album ảnh gia đình, cho đến khi mình không thể chụp hình được nữa   , và cũng book lịch hẹn với anh Nguyễn Kiên Cường để lưu giữ những khoảnh khắc lớn lên của các bạn nhỏ. Mình tin rằng, sau này, đó sẽ là những món quà vô giá dành tặng các bạn nhỏ nhà mình.

Còn các mẹ, các bố thì sao? Chúng ta cùng viết Nhật ký cho con nhé! Nó sẽ không mất nhiều thời gian đâu, chỉ 10-15 phút thôi  Bắt đầu ngay nhé!

Yêu thương


Nguyễn Thị Thảo – Founder Eflita Edu
♦ ĐT: 0979.971.035
♦ Website: msthaonguyen.com
♦ Facebook: https://www.facebook.com/thao.eflita
♦ Địa chỉ: Số 20/73 – đường TCH36 – Phường Tân Chánh Hiệp – Quận 12 – TPHCM

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *