Người thầy vĩ đại – Thầy Nguyễn Thái Duy

Có hai thời khắc quan trọng và ý nghĩa nhất trong cuộc đời, đó là lúc được sinh ra, và lúc tìm được ĐAM MÊ, MỤC ĐÍCH SỐNG của cuộc đời. Lần thứ nhất, chúng ta còn chưa đủ nhận thức để nhận ra. Lần thứ hai, tiếc thay, nhiều người lại loay hoay suốt cả cuộc đời cũng chẳng tìm ra.

Mình may mắn không nằm trong số đông đó vì mình đã may mắn gặp được người mà mình gọi đó là THẦY!

Nguyễn Thị Thảo
Thầy Nguyễn Thái Duy – người thầy vĩ đại

Mình tự nhận, mình là một đứa khá thông minh. Bằng chứng là những năm đi học từ phổ thông tới đại học, hiếm khi mình đứng top 2 trong lớp. Những môn thiên hạ đồn là khó, mình chỉ cần tập trung xíu là đằng nào điểm cũng đứng top đầu.

Mình cũng là đứa mê đọc sách. Mình đọc tất cả các thể loại văn học, tản văn, phát triển bản thân. Và bẩm sinh mình cũng là đứa suy nghĩ tích cực, luôn nhìn thấy mặt tốt của vấn đề (kể cả khi người yêu bỏ đi lấy vợ 🤣🤣🤣).

Nhưng mình thắc mắc một điều, là sao mình không cảm thấy vui với công việc mình làm. Cái mác giảng viên đại học, người ngoài nhìn vào có vẻ trầm trồ ngưỡng mộ lắm, nhưng chỉ có mình mình biết, đó chỉ là danh thôi, mình chẳng làm được gì nhiều ngoài việc lên lớp hết giờ rồi xuống, đi dạy hết năm rồi nghỉ hè.

Mình luôn trầm trồ, ngưỡng mộ những bạn trẻ ngoài kia, đi làm thu nhập cả mấy ngàn đô một tháng. Có nhiều bạn còn trẻ mà điều hành cả doanh nghiệp. Nhiều lúc mình thầm hỏi, mình cũng thông minh mà, nhưng thông minh sao lại không tạo ra nhiều giá trị? Thông minh sao công việc cứ thu nhập làng nhàng.

Đọc nhiều sách để làm gì? Nó chỉ giúp mình sống biết điều hơn một chút, nhưng mình chẳng thấy mình có thể mang lại nhiều giá trị cho xã hội. Giảng viên đại học ư? Mình cũng chỉ hoàn thành nhiệm vụ rồi về nhà, chẳng giúp được gì nhiều cho xã hội ngoài việc cố gắng sống tử tế.

Trong tâm khảm mình, mình chưa bao giờ hiểu được cảm giác động não thực sự nó như thế nào. Mình cảm nhận được, hình như não chỉ mới hoạt động phía ngoài vỏ thôi. Và mình cũng không biết phải làm thế nào để khai thác cái phần phía trong của nó.

Mỗi ngày trôi qua, thật là nhàm chán! Cái thích nhất là đi học, vậy mà học Cao học cũng chẳng thấy vui. Đọc sách, người ta nói SỨ MỆNH CUỘC ĐỜI, mình cũng tìm hoài, loay hoay bao nhiêu năm, nhưng rút cuộc, cuộc đời như một mớ bòng bong. Ngày nào cũng thế, ngày nào cũng vậy, chán thì xách ba lô đi du lịch, nhưng rồi quay về, đâu cũng lại vào đó.

Cho đến năm 2018! Một năm có thể gọi là turningpoint trong cuộc đời mình. Andy ra đời! Con ra đời đồng nghĩa với việc mình phải làm một điều gì đó đột phá. Vì đơn giản, nếu mình không làm được, không sống được cuộc sống như mình mơ ước thì mình lấy tư cách gì để định hướng cho con?

Và duyên trời run rủi cho mình gặp thầy. Thật ra mình có nghe đến thầy lâu rồi. Nhưng chỉ lúc đủ khát khao mình mới đi học. Mình nhớ kết thúc ngày đầu tiên, thầy đưa ra tình huống mình đang ở Thái Lan, và mất sạch tiền. Thầy đưa cho mỗi người một bộ sách và yêu cầu bán. Phải tính toán làm sao, để một bộ sách đó, đủ tiền trang trải cho chỗ ăn chỗ ngủ trong vòng 2 ngày 1 đêm còn lại ở Thái Lan.

Mình nhớ như in, trên đường về ngày hôm đó. Bình thường mình là đứa nói nhiều, khi nào đi cũng huyên thuyên với anh Grab. Nhưng hôm đó, mình tuyệt nhiên không nói câu nào. Mình để tâm quan sát, và não bộ mình nó quay liên tục, nó đưa ra đầy đủ các tình huống, con số, phân tích, gợi ý cách hành động…Và đó là lần đầu tiên trong cuộc đời, mình hiểu thế nào là ĐỘNG NÃO, thế nào là suy nghĩ sâu hơn phía ngoài vỏ não 😂😂😂. Và giây phút đó, mình biết thầy là người đến để MỞ TOANG CÁNH CỬA của cuộc đời mình.

Và chính xác là sau 3 tháng học cùng thầy, mình đã hoàn toàn LỘT XÁC. Mình sống đam mê, nhiệt huyết với tất cả những việc mình làm. Mình sống trọn vẹn từng phút giây vì biết nó thật đáng trân quý. Và những ngày này, khi đang ngồi viết những phần cuối cùng của Thesis (luận văn thạc sỹ), mình mới cảm thấy mình đã may mắn biết bao nhiêu. Nếu không có thầy, chắc mình sẽ đi học tiếp hết tiến sỹ rồi đi nghiên cứu. Nếu như vậy, mình sẽ không bao giờ chạm được con người bên trong, con người đầy nhiệt huyết, muốn cống hiến, muốn sống và tỏa sáng. Mình được xem cách não bộ vận hành, thật tuyệt!!!

Những ngày gặp thầy, mình đã biết thế nào là sống và làm việc vì đam mê. Và mình viết sứ mệnh lớn lao của mình về cuộc đời này để làm gì. Mình phải mang tiếng Anh tới tận hàng triệu gia đình người Việt, để người Việt sử dụng tiếng Anh như một công cụ mở ra cánh cửa tri thức mênh mông của thế giới. Giống như người Phillipines và Singapore vậy đó. Tại sao nước người ta làm được mà nước mình lại không????

Khi biết sứ mệnh của cuộc đời mình, mình làm việc không phải vì tiền nữa, mặc dù tiền luôn luôn vô cùng quan trọng. Nhắn tin báo khoá học cho học viên, và học viên báo đã theo học ở một nơi khác, nếu trước đây mình đã rất buồn. Nhưng giờ mình vui. Vui thật sự, vì đang có những người cùng mình thực hiện sứ mệnh tuyệt vời này. Cũng vì lý do lớn này mà được đồng hành cùng học viên nào, mình cũng trân quý vô cùng cơ hội đó, và mình theo đuổi đến cùng, cho đến khi các bạn đạt mục tiêu mình mới buông. Đó là lý do mà tất cả các khoá học, các bạn được học đi học lại cho đến khi cảm thấy tự tin giao tiếp mình mới buông các bạn ra. Đơn giản thôi, vì mình biết đó là sứ mệnh của mình. Mình hạnh phúc khi thấy người khác tiến bộ, tự tin. Và hạnh phúc đó không có giá tiền nào có thể trả được.

Tất cả những điều này, sẽ chẳng bao giờ xảy ra, nếu không có người đó. Người mà mình trân trọng gọi là THẦY! và mình không giữ thầy cho riêng mình nữa. Vì mình hy vọng ai đó đọc được bài viết này cũng sẽ gặp người dẫn đường tài ba đó, thầy Nguyen Thai Duy.

Tiếng Anh có câu “words fail to express my deep and sincere gratitude to you” – không có ngôn từ nào đủ để thể hiện hết lòng biết ơn của em dành cho thầy. Chỉ mong ước thầy luôn khỏe mạnh. Cũng giống như con cái chỉ an tâm làm việc và cống hiến khi cha mẹ bình an, mạnh khỏe. Với bọn em, chỉ cần nghĩ đến việc thầy còn ở đó, mạnh khỏe và nhiệt huyết, là bọn em đủ AN TÂM để cháy hết mình với đam mê.

Em tin với sự dẫn dắt của thầy, sự tập trung hành động của chúng em, 10 năm nữa Việt Nam sẽ khác, khác hoàn toàn một cách tích cực. Nhất định là như thế thầy nhé!

Cảm ơn thầy, người đã sinh em ra lần thứ hai!


Nguyễn Thị Thảo – Founder Eflita Edu
♦ ĐT: 0979.971.035
♦ Website: msthaonguyen.com
♦ Facebook: https://www.facebook.com/thao.eflita
♦ Địa chỉ: Số 20/73 – đường TCH36 – Phường Tân Chánh Hiệp – Quận 12 – TPHCM

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *